ERIN MICHELLE: QUÊ HƯƠNG BẠN ĐẸP LẮM

Sau hơn một năm mình mới có cơ hội gặp lại người ngoại quốc. Một thời làm công việc mà phải tiếp xúc với họ trong suốt thời gian cả ngày lẫn đêm. Đại dịch đi qua mọi thứ dừng lại và ngành du lịch như chìm vào một giấc ngủ mùa đông. Dù có chút lành lạnh nhưng trong tâm hồn của biết bao người yêu và làm ngành dịch vụ như thể muốn bùng cháy. Mình chỉ mong một ngày càng sớm càng tốt để mọi thứ trở lại thật bình thường như lúc xưa.

Các chuyến bay dần nối lại khi tình hình dịch bắt đầu được kiểm soát. Thì hai vị khách này cũng đến lúc phải chào Việt Nam mến yêu và quay trở lại quê nhà. Trong một năm qua, do tình hình dịch bệnh nên họ cũng không đi được nhiều nơi khi lưu trú lại Sài Gòn. Tình cờ thấy nhà Maison du Pays de Bến Tre ở đâu đó, và họ đã liền quyết định đặt cho mình một kỳ nghỉ ở miền Tây, Việt Nam trước khi họ trở về nước.

Hai người bạn từ đất nước New Zeland xa xôi, vừa bước xuống xe bus đã yêu quê hương này trong rạng ngời ánh mắt. Mỗi bước chân, mỗi tiếng chim hót, mỗi cơn gió nhẹ thoáng qua, mỗi nhành hoa bung nở cũng làm họ xuyến xao và đầy những mơ tưởng về một thiên đường nơi miền xa xứ. Bởi mọi thứ nơi chốn này trong mắt họ là quá khác biệt.

Buổi chiều đến chúng mình cùng đạp xe. Những chuyến xe đi qua miền quê như không bao giờ có điểm kết. Chúng mình cứ đi theo vệt nắng hoàng hôn. Cứ đi và tìm những bình yên đang lãng du trên vùng đất mẹ.

Bạn Ava được hái bưởi. Còn bạn Erin thì lại được anh Tám Thư hái dừa cho uống. Trời nhá nhem tối thì chúng mình chạy thiệt chậm để trở lại nhà Maison du Pays. Trong lúc hai vị khách ngồi nghỉ mệt, thì mình lại đi chuẩn bị buổi học nấu ăn. Hôm nay mình sẽ chỉ các bạn làm món chả giò và cá lóc kho tộ.

Hai bạn thích thú và làm chả giò rất đẹp. Món ăn Việt nào cũng rất ngon. Lại đúng nơi khung cảnh yên bình mà lại còn có nến thơm phảng phất. Chút hương phù sa trong thủy triều dâng vào đêm tối mịch. Chúng mình nghe như hơi thở của một miền quê đang trở giấc vì những vị đời như rót mật vào tai.

Miền quê nho nhỏ này lại thắm xinh và họa lên những câu chuyện hết sức dung dị nhưng đầy tính mê hoặc lòng người lữ khách. Quê hương bình dị, con người chan hòa trong lối sống nhẹ nhàng thanh tao, món ăn thì lôi cuốn với trăm ngàn phong vị. Tất cả như mời mọc người lữ khách mau mau ghé qua thăm lại quê hương này.

Quách Duy Thịnh

Leave a Comment