BÁNH XÈO NGÀY MƯA – NHỮNG CUỘC MƯU SINH DƯỚI TÀN CHIỀU
Một tấm biển hiệu đơn sơ, vài ba cái chảo nằm trên bếp, một thau bột vàng tươi màu nghệ, cục mỡ heo nằm gọn trong tô sành. Tất cả chỉ vọn vẹn có như thế, nhưng mỗi ngày chị lại bắt đầu cho mình một cuộc mưu sinh với món bánh xèo giòn rụm, nóng hổi để có cớ mà chiều lòng khách lạ vui lòng khách quen nơi góc nhỏ đường chiều ở miệt đồng quê.
Những ngày mưa như thúi đất, tôi lại thèm những hương vị rất thân quen nơi quê nhà nguồn cội. Đó có khi chỉ là một tô canh chua nấu cùng lá me non, một ơ cá kho hay một nồi khoai lang luộc cũng đủ làm ta như trăm nhớ ngàn thương về những quá khứ qua đi. Nhưng tìm mãi trong tâm hồn bỗng thơ dại thì ngặc một nỗi từ sự trỗi dậy của biết bao hạt mưa đang rơi ti tách ngoài hiên, một chiếc bánh xèo nóng giòn quyện lấy chén nước mắm chua ngọt cùng bao loại rau vườn làm cho ta cứ mãi thèm thuồng mà thơ thẩn.
Đường quê Hưng Nhượng chiều nay, tôi đi đến đây chỉ mỗi để được mua mấy cái bánh xèo của chị. Tôi gọi quán của chị, vì hỏi mãi chị không chịu nói tên. Tôi gọi quán bánh xèo của chị vì tấm biển hiệu đơn giản đến mức chỉ có vài ba thông tin cơ bản nhất để khách qua đường biết mà ghé lại dừng chân. Còn trong quán của mình, chỉ có mình chị loay hoay với những chiếc chảo nóng đang xì xèo mỡ heo. Tô bột sóng sánh, vàng tươi và phủ đầy hành lá xắt nhuyễn. Phần nhân bánh chỉ có tép ram và thịt ba rọi được sơ chế cho vừa miệng.
Bởi cũng phải, vì mỗi cái bánh xèo to như thế, vừa miệng đến như thế, và nóng giòn thơm nức với đầy đủ nước chấm và ngập tràn của biết bao loại rau vườn mà chỉ có 10.000 ngàn đồng.
Phía sau, từ một cuộc mưu sinh như dành trọn cho đời những lưu giữ phong vị rất đồng quê, chị thoắt tay để chiên đủ bánh mang về cho thực khách. Hai đứa con trai của chị thì phụ mẹ lặt rau sau nhà. Bạn nào cũng giỏi và sự đầm ấm như hiện hữu đằng sau tấm biển hiệu dù rất đơn sơ kia.
Dưới ánh tàn chiều, cơn mưa đã trút xuống những giọt đời để tô thêm hiu quạnh. Nhưng trong này tiếng xèo xèo, tỏa khói làm ấm lại những tấm chân tình ban sơ. Bởi có người đến đây mua một chiếc bánh xèo để thỏa lòng trong nỗi nhớ chiều mưa. Có người đến đây chờ mua bánh xèo để mường tượng về một quá khứ xa xăm, nơi chân trời xưa cũ đã đủ đầy những vệt nắng nhuốm màu của thời gian.
Quách Duy Thịnh




